Bức ảnh cô gái anh yêu

Họ kết hôn đã 2 năm. Chàng thích văn chương và thường gởi các bài viết của mình lên mạng nhưng không mấy ai đọc đến. Chàng cũng thích nghề nhiếp ảnh. Các bức ảnh đám cưới đẹp và lãng mạn của hai vợ chồng là do chính chàng thực hiện. Chàng rất yêu nàng. Nàng cũng rất yêu chàng. Nhưng tình nàng nóng nảy, thích được chiều chuộng và thường xuyên gây sự với chàng. Chàng là một thanh niên tốt bụng và hiền lành nên luôn nhường nhịn và chiều ý nàng. Hôm nay nàng lại "kiếm chuyện" với chàng.


Nàng: Sao anh không chụp hình cho đám cưới của bạn em? Cô ấy nói là sẽ trả tiền mà."
Chàng: Nhưng hôm đó anh lại bận.
Nàng: Hừm!
Chàng: Có gì đâu nào?
Nàng: Anh nói anh không có thời gian á? Anh cứ bớt viết ba cái chuyện lăng nhăng kia đi thì anh sẽ có khối thời gian ra đấy!
Chàng: Anh ... Rồi sẽ đến một lúc có người nhận ra tài năng của anh.
Nàng: Hừm, em chẳng quan tâm đến chuyện đó. Anh nhất định phải chụp hình cho đám cưới của bạn em.
Chàng: Không.
Nàng: Chỉ một lần này thôi mà.
Chàng: Anh đã bảo là không là không.
Cuộc thương lượng đổ vỡ. Vì vậy, nàng đưa ra lời cảnh cáo cuối cùng: " Anh có 3 ngày để suy nghĩ, nếu không thì...?
Ngày đầu tiên.
Nàng " phong toả" nhà bếp, phòng tắm, máy tính, tủ lạnh, tivi và cả máy nghe nhạc... Ngoại trừ giường ngủ của họ, để chứng tỏ "ân huệ" của nàng. Tất cả nhiên, nàng cũng phải ngủ trên đó chứ. Chàng phớt lờ mọi chuyện, dẫu sao trongtúi chàng vẫn còn tiền.
Ngày thứ hai.
Nàng tiến hành một cuộc "bố ráp" và "tịch thu" mọi thứ trong các túi của chàng và cảnh cáo: "Nếu  tìm kiếm sự giúp đỡ từ bên ngoài, anh sẽ phải hứng chịu mọi hậu quả. " Chàng bắt đầu thấy bực mình. Đêm đến. Trên giường. Chàng năn nỉ, mong nàng hãy chấm dứt tình trạng "Chiến tranh lạnh". Nàng không chút động lòng. Em sẽ không nhượng bộ cho đến khi anh đồng ý.
Ngày thứ ba.
Đêm đến. Trên giường. Chàng nằm quay mặt về một phía. Nàng quay về một phía khác.
Chàng: Chúng ta cần nói chuyện.
Nàng: Nếu về chuyện chụp hình đám cưới thì được. Còn chuyện khác thì... quên đi.
Chàng: Chuyện này rất quan trọng.
Nàng vẫn im lặng.
Chàng: Chúng ta ly dị nhau thôi.
Nàng không tin vào tai mình.
Chàng: Anh đã có người con gái khác.
Nàng giận lắm và tính quay lại đánh chàng.
Nhưng nàng nén lại, muốn chàng nói hết ra đã.
Nhưng nước mắt nàng đã trào ra.
Chàng lấy từ ngực ra một bức hình.
Có lẽ chàng đã giấu nó trong túi áo của chiếc áo thun, nơi duy nhất hôm qua nàng đã không lục lọi. Nàng giận mình đã sơ sót.
Chàng: Cô ấy dễ thương lắm.
Nước mắt nàng tuân rơi.
Chàng: Tính cô ấy cùng hiền lành.
Trái tim nàng tan nát. Chàng đã đặt hình cô gái ấy ở nơi "gần trái tim chàng"
Chàng: Cô ấy nói cô ấy sẽ hết lòng giúp đỡ anh thực hiện giấc mộng văn chương sau khi hai người lấy nhau.
Nàng bỗng thấy ghen tức, vì trước kia nàng cũng đã nói điều tương tự với chàng.
Chàng: Cô ấy thực sự yêu anh.
Nàng ước gì có thể ngồi bật dậy và hét vào mặt chàng: Còn em thì không thực sự yêu anh chắc?
Chàng: Vì vậy anh nghĩ cô ấy sẽ không bắt buộc anh phải làm mà anh không muốn.
Nàng suy nghĩ, nhưng cơn giận vẫn không nguôi.
Chàng: Có muốn xem hình anh chụp cho cô ấy không?
Nàng: .......!
Chàng giơ tấm hình ra trước mặt nàng.
Cơn giận của nàng bốc cao, nàng hất tay chàng đi và còn lưu lại một dấu tay đích đáng trên má chàng.
Chàng thở dài.
Nàng tấm tức khóc.
Chàng cất tấm hình vào trong túi.
Nàng thu tay mình lại dưới lớp mền
Chàng tắt đèn và ngủ.
Nàng mở đèn lên và ngồi dậy.
Chàng ngủ say sưa.
Còn nàng thì mất ngủ.
Nàng ân hận với những điều đã cư xử với chàng.
Tiếng khóc của nàng tức tưởi hơn và nàng nghĩ đến nhiều chuyện.
Nàng muốn đánh thức chàng dậy.
Nàng muốn tâm tình với chàng.
Nàng không muốn bức bách chàng nữa.
Nàng nhìn vào ngực chàng. Nàng muốn xem xem cô gái ấy trông thế nào.
Nàng nhẹ nhàng lấy tấm ảnh ra. Nàng muốn bật khóc và cũng muốn cất tiếng cười.
Bức ảnh cô gái được chụp thật đẹp. Bức ảnh mà chàng đã chụp nàng.
Nàng cúi xuống, hôn lên má chàng.
Chàng mỉm cười bởi vì chàng chỉ làm bộ ngủ ...

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

9 Phẩm chất làm nên một người quân tử, bạn có được bao nhiêu?

Luận ngữ: 50 Câu tinh hoa cổ nhân truyền lại

Thần Chết